Em phải work rất vất vả, nếu ông anh VoMinh rảnh thì chỉ bảo luôn cho khỏi mất công.Tôi vẫn không hiểu, anh nói hoàn toàn sai lầm nghĩa là anh phủ định cả vế người VN sống có nghĩa tình và cả sự đóng góp của media sao ??
sao lại không tiện vậy nhỉ ??đây là sân chơi open mà ta ?? nếu vậy thì anh cứ trao đổi qua mail nhé.
tôi không trách những lời nói chân thành.
sao nhỉ?phải nói thật lòng là càng lúc anh càng thấy thất vọng về sự hiểu biết và khả năng nhận thức của em.Cái cần thiết trong tranh luận là tính khách quan.Khi đã muốn nhìn nhận bản chất một vấn đề ta nên nhìn từ nhiều khía cạnh và quan trọng là phải đặt mình ở vị trí không ràng buộc vào vấn đề đó!
Anh chẳng hề phủ nhận các đức tính của người VN lại càng ko phủ nhận vai trò của các hoạt động tuyên truyền mang tính quyết định chiến thắng của miền bắc Chủ Nghĩa xã hội.
Vấn đề là ở chỗ bất cứ thứ tình cảm nào cũng không thể tự nhiên kết hợp mà thành sức mạnh, nếu chẳng có tuyên truyền để khơi dậy và tổng hợp nó.Trong chiến tranh Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa đã thực sự có bộ máy tuyên truyền hoàn hảo nhất.
Chính trị là một vấn đề nhạy cảm và đặc biệt lại càng cực kỳ nhạy cảm trong hoàn cảnh một đất nước như đất nước ta.Bởi vậy ko thể tranh luận một cách open thoải mái như em nói.Hãy chậm rãi đọc và tìm hiểu, mọi vấn đề sẽ được hiểu đúng bản chất nếu ta nhìn nó với con mắt của một nhà nghiên cứu lịch sử đơn thuần phi chính trị... Đó là phương cách nhận thức tốt nhất cho các tri thức trẻ như chúng ta trong thời đại mới và nó chẳng hề là một hành động thể hiện "sự không yêu nước"
điều cuối cùng anh muốn nói là anh VoMinh và anh là 2 người hoàn toàn khác nhau!
Em phải work rất vất vả, nếu ông anh VoMinh rảnh thì chỉ bảo luôn cho khỏi mất công.Tôi vẫn không hiểu, anh nói hoàn toàn sai lầm nghĩa là anh phủ định cả vế người VN sống có nghĩa tình và cả sự đóng góp của media sao ??
sao lại không tiện vậy nhỉ ??đây là sân chơi open mà ta ?? nếu vậy thì anh cứ trao đổi qua mail nhé.
tôi không trách những lời nói chân thành.
sao nhỉ?phải nói thật lòng là càng lúc anh càng thấy thất vọng về sự hiểu biết và khả năng nhận thức của em.Cái cần thiết trong tranh luận là tính khách quan.Khi đã muốn nhìn nhận bản chất một vấn đề ta nên nhìn từ nhiều khía cạnh và quan trọng là phải đặt mình ở vị trí không ràng buộc vào vấn đề đó!
Anh chẳng hề phủ nhận các đức tính của người VN lại càng ko phủ nhận vai trò của các hoạt động tuyên truyền mang tính quyết định chiến thắng của miền bắc Chủ Nghĩa xã hội.
Vấn đề là ở chỗ bất cứ thứ tình cảm nào cũng không thể tự nhiên kết hợp mà thành sức mạnh, nếu chẳng có tuyên truyền để khơi dậy và tổng hợp nó.Trong chiến tranh Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa đã thực sự có bộ máy tuyên truyền hoàn hảo nhất.
Chính trị là một vấn đề nhạy cảm và đặc biệt lại càng cực kỳ nhạy cảm trong hoàn cảnh một đất nước như đất nước ta.Bởi vậy ko thể tranh luận một cách open thoải mái như em nói.Hãy chậm rãi đọc và tìm hiểu, mọi vấn đề sẽ được hiểu đúng bản chất nếu ta nhìn nó với con mắt của một nhà nghiên cứu lịch sử đơn thuần phi chính trị... Đó là phương cách nhận thức tốt nhất cho các tri thức trẻ như chúng ta trong thời đại mới và nó chẳng hề là một hành động thể hiện "sự không yêu nước"
điều cuối cùng anh muốn nói là anh VoMinh và anh là 2 người hoàn toàn khác nhau!