Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Gửi bài trả lời

Mã xác nhận
Nhập vào đoạn mã xác nhận mà bạn thực sự nhìn thấy trong hình. Tất cả chữ cái đều được phân biệt với chữ số và không có số O.

Nếu bạn muốn đính kèm một hay nhiều tập tin trong bài viết, hãy sử dụng công cụ bên dưới.

Kích thước tệp tối đa cho mỗi tệp đính kèm: 1 MiB.

Xem toàn bộ Xem lại chủ đề: Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi fuji » Sáu T9 24, 2004 2:35 pm

Ho 17641 có nói đến việc chê trách một số nhân vật trong Tam quốc tui đây cũng xin có vài lời.
Các nhân vật trong chuyện có thể tự minh đứng dậy mà tự viết về mình hay không thế cho nên người đáng trách nhất ở đây không phải là họ mà chính là tác giả La Quán Trung.Không biết ông viết thiên truyện này với mục đích gì nhưng nếu ai đã một lần đọc qua hoặc tiếp xúc qua phim ảnh chún ta đều thấy hiện lên mọt hình ảnh có thể nói là bao trùm cả bộ truyện.Đó chính là Gia cát lượng.
Tất cả những sự kiện những nhân vật được xây dựng lên trong truyên dường như đều với một mục đích làm nổi bật lên hình ảnh một gia cat luợng thông minh tài trí trùm thiên ha.Có quá không khi nói rằng La Quán Trung đã hoá thân vào nhân vật này???
Một anh bán chiếu có đôi chút gốc gác hoàng thân quốc thích mà nhờ có không minh  đã đường đường trở thành Hán trung vương xưng húng xưng bá một phưong.
Người đời thường nói ai có trong tay Ngoạ long hoặc Phuợng Sồ sẽ có thể bình thiên hạ.Phuợng Sồ là ai mà thiên hạ coi trong đến như vậy???Một nhân vật  tài cán ngang ngửa với khổng minh như vậy ma sao tác giả lại xây dựng mờ nhạt như vậy??? Chết lãng nhách  ở đèo Lạc Phượng !!!Ngfuyên nhân vì đâu chẳng qua cũng chỉ vì không nghe lời gia cat luợng.
 Bảy lần bắt bảy lần tha cho Man tướng Mạnh Hoạch,lại là một cách tô vẽ cho khổng minh.Không có bản lãnh trùm thiên hạ thì làm sao thiêu cháy quân giáp mây vượt qua chướng khí âm hồn của đất man nam.
 Dùng ba tấn lưỡi thuyết phục Đông ngô liên minh giết tướng giặc, mượn gió đông thiêu cháy 80 vạn quân tào,vẻn vạn có ba đêm mượn 10 van mũi tên ngay từ tay của tào tháo,đánh đàn đuổi Tư MÃ ý...ngay cả khi ông không còn nữa nhưng ảnh hưởng của ông vẫn còn:dùng kế chếm chết Nguỵ Diên.Xuất hiện lấn cuối trước khi nuớc thục mất.Chi tiết này làm chúng ta có linh cảm rằng câu kết cuc này cũng là do gia cat luơng dự liệu ông tuyên bố khí số nhà hán đã hết như một sự rút lui và buôn xuôi bởi ý trời đã vậy khó tránh.

 

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi wasabi » Năm T9 23, 2004 5:09 am

Xin lỗi ho17641,không ngờ ho17641 lại mê Tamquoc thế .Hồi lớp 7,8 gì đấy thì Bì này có coi trọn bộ Tam quốc một lần,lên 11 có học kĩ một chương ,rồi thì không học thêm hay đọc thêm Tam quốc nữa.Có lẽ vì vậy mà nói không được hay ,lại gặp mấy ngày nay khoái cãi cọ (hình như đang là mốt của thanh niên ???) nên có quá lời ,hơi hàm hồ,gomen ...gomen!
 Giờ có còn ai ngồi nhai Tam Quốc nữa cơ chứ ??Tưởng Musashi2nd mở cái này ra để nói tào lao cho vui ,nên mới nhảy vào .Gomen ne!

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi HayXinHuN » Năm T9 23, 2004 12:04 am

      Theo em thì cái nhìn về các nhân vật lich sủ bị tác động từ rất nhiều phía, từ ý định xây dựng hình tuợng nhân vật của tác giả, từ lời bình luận của các chuyên gia, hay còn tuỳ thuộc vào nhận thức của tưng nguời nữa.
      Thứ nhất là chúng ta chỉ đuợc tiếp xúc với các nhân vật đó 1 cách hạn hẹp bó buộc trong khuân khổ nguyên tác, hoặc các giai thoại lịch sử về nhân vật đó mà thôi. Nhân vật đó ra sao thì trong chúng ta có ai gặp đâu mà biết, hơn thế có gặp cũng chưa chắc đã hiểu họ.
      Thứ 2 là cách đánh giá bình luận nhân vật của các nhà văn cũng làm ảnh huởng ít nhiều đến chúng ta. Nếu chỉ đọc Thuỷ Hử không thôi mà không đọc lời bình ở sau mỗi phần ( rất xin lỗi là em không thể nhớ nổi tên của nguời bình ) thì em cũng sẽ không nghĩ Tống Giang lại đểu đến vậy. Có lẽ cũng 1 phần khi đó em đang học lớp 8, chưa đủ trình độ để hiểu. Hay 1 ví dụ nữa, ta phải gọi là 108 vị anh hùng Luơng Sơn Bạc, hay phải gọi là 108 thằng ăn cuớp ở Luơng Sơn bạc đây, khi mà động tí là đánh giết, trong đó không ít nạn nhân là dân lành vô tội.
      Thứ 3 là cái nhìn của mỗi nguời thôi. Con nguời có thiện, ác, tốt, xấu, cái nhìn về nguời khác cũng theo áo mà khác nhau. Napoleon hay Thành Cát Tư Hãn cũng chỉ là những kẻ đi xâm luợc, chỉ đuợc nguời đời sau ca tụng ở tài quân sự thôi, chứ thật ra cũng giống như W.Bush vậy. Còn Tần Thuỷ Hoàng, vị vua có công thống nhất Trung Hoa, hay kẻ bạo chúa bị nguời đời nguyền rủa??? Mỗi chúng ta đều có đánh giá và nhận xét chung của mình về những nhân vật lịch sử, và nêu những nhận xét lên đây để cùng bàn luận, không nên áp đặt cho nguời khác. Và theo đánh giá của riêng em thì Tán Hồng Anh xinh nhất lớp DHS2005, có ai phản đối không vậy cà [lol] [lol] [lol]  .

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi ho17641 » Tư T9 22, 2004 10:16 pm

 Đề nghị bác Wasabi không nên chỉ trích cá nhân như thế. Chỉ nên bình luận bài viết của người khác chứ không nên nói tác giả là người bị hâm hay là chê là người không biết chuyện như thế này như thế nọ như vậy.
 Ai cũng có quyền nêu ý kiến của mình, nếu không đồng ý thì có thể phản bác, nhưng nếu cứ nhận xét tác giả là người này, người nọ thì đâm ra mất hoà khí trong anh em với nhau, đó là điều nên tránh.


 Còn về khía cạnh chuyện Tam Quốc. Mục đích để mọi người hiểu rõ hơn về chuyện thì ho17641 mới nêu ra luận đề ngược, cùng với những hoàn cảnh thực trong lịch sử để mọi người cùng tham khảo.
 Nếu như ai cũng đồng tình với những cái gì đã định sẵn thì có phải chuyện Tam Quốc trở nên một cuốn tiểu thuyết chết, thì thành ra không có gì để bình loạn cả.
 Vả lại chuyện Tam Quốc không chỉ là câu chuyện kể cho suông miệng để "người đời biết chuyện này chuyện nọ", mà trong đó còn có nhiều bài học cho người đời sau noi theo. Chí ít thì cũng có thể học được cách hành quân bố trận, mưu mẹo trong chiến đấu,...

 Con nếu Wasabi nói ho17641 không "biết đếch" gì chuyện ngoài đời thì có lẽ không đúng. Những điều tui nói ra không phải chỉ là những điều suy tưởng cá nhân mà là do tui kết hợp ý kiến từ những tập truyện liên quan về chuyện Tam Quốc mà nêu ra thôi. ( ngoài bộ truyện Tam Quốc Chí thì tui cũng đã đọc qua những cuốn như "Bình giảng về Tam Quốc", "Khổng Minh - Gia Cát Lượng", "Tào Tháo",... và một số chuyện chính sử của Trung Quốc )

 Nói về lịch sử của Trung Quốc và Việt Nam thì tui cũng có những nghiên cứu nhất định, đặc biệt tui có hứng thú vô cùng đối với chuyện Tam Quốc. Nhưng nếu những điều tui nói ra chứng tỏ tui không "biết đếch" gì thì thôi. Ok thôi, tui không dám lạm bàn thêm ở đây nữa. Thân ái chào mọi người.

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi GiaCatLuong » Tư T9 22, 2004 8:25 pm

Nghe hậu bối bàn về lão mà thấy hổ thẹn quá.Lão đây cũng chỉ là một người bình thường thôi.

Ở nông thôn làm ruộng sống với thiên nhiên đang thanh tịnh, thì thằng cha họ Lưu đến mời mọc, chỉ vì muôn dân xã tắc mà quyết một phen định thay đổi số trời, nhưng do tài hèn sức mọn nên đã không thành.

 

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi wasabi » Ba T9 21, 2004 3:27 pm

Nói nhỏ điều này cho chú ho17...hay ,bác nói hai nhân vật đáng chê trách nhất trong tam quốc là Quan Vân Trường và Khổng Minh Gia Cát thì bác thấy có lí chổ nào .
 Bộ Tam Quốc không phải là một bộ sử mà là một bộ truyện,là truyện dựng lên trên nền sử nên kết cục thành bại đã định sẵn,nhân vật thì cũng tạm gọi là đã định rồi đi.Còn tác giả là người xây dựng nhân vật,từ tính cách ,hành động...để giảng giải cho người đời hiểu tại sao lại có chuyện này chuyện nọ.Chính vì vậy,truyện có những mâu thuẩn...
Ở đời phải hiểu rằng ,đâu đâu cũng có người tài ,thành bại là ở thiên thời ,địa lợi,nhân hoà ...tài trí con người thì có đáng là bao so với cái vô cùng ,phức tạp của cuộc sống...
Tôi còn chê bác ho17...không nhận ra thêm một cái dở nữa. Ở đời cứ phải mang quân mở mang bờ cỏi ,tung hoành thiên hạ mới là kẻ anh hùng.Nghe THỐI không chịu được...bác có thấy sao mỗi trận chiến là máu chảy thành sông ,thây phơi đầy đồng không hả bác...Con người ta xông vào sa trận là để bình yên thiên hạ ,giết một người để cứu muôn dân bác ơi.Bác cứ chê Tôn Quyền thì bác có thấy đất Đông Ngô dân no ,dân ấm ,thái bình thịnh vượng...
 Nói thêm nữa nhé ,khi bình về Tam quốc thì chỉ nên nói trong phạm vi Tam quốc ,chứ ở ngoài đời thì ai biết đếch gì mà nói .Mà nói chỉ ở bên trong phạm vi tam quốc thì cái ông gì đấy viết ra Tam quốc tài đến mấy thì cũng là người ,yêu kẻ này ,ghét kẻ nọ,thiếu trước ,quên sau...

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi wasabi » Ba T9 21, 2004 4:39 am

Thấy ghét thằng nào chạy theo mốt lên lớp những ai ghi tiếng Việt không dấu thôi ...[bones]
Đọc muốn lòi con mắt mà không hiểu chi hết, báo hại con mắt của tui đã "nặng" càng nặng thêm đọc cái này thấy ngứa tai ,ngứa miệng lắm Kiai ơiiiiii[mad]

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi ho17641 » Ba T9 21, 2004 3:37 am


 Mưu lược hơn người. Chả vì thế mà Khổng Minh luôn có tên trong danh sách các mưu lược gia của Trung Quốc.

 Tận tâm với công việc, luôn lo lắng cho an nguy quốc gia. Là một vị thừa tướng liêm khiết (khi chết chỉ để lại được vài mẫu đất cho con cháu ).

 Trong thời điểm Tam Quốc phân tranh, Khổng Minh vụt lên như một ngôi sao sáng. Vạch định thế chia ba thiên hạ từ trong lều tranh. Đưa một con người long đong như Lưu Bị lên làm chủ cả một phần ba thiên hạ và luôn là kỳ phùng địch thủ với quân Tào.

 Chính sách thống nhất đất nước của Khổng Minh vô cùng sáng suốt, giữ vững căn cứ tại đất Tây Thục và Hán Trung, tạo mạch liền với Kinh Châu. Từ Kinh Châu phái một thượng tướng cầm quân đánh lên phía bắc, quân từ Tây Thục kéo qua hang Tà Cốc đánh thẳng vào Trường An tạo thành thế gọng kiềm kẹp chặt quân Tào. Và một sách lược nữa vô cùng đúng đắn là liên kết với Đông Ngô, hai nước yếu hơn liên hết với nhau chống giữ với nước lang sói là Bắc Nguỵ.

 Nhưng rất tiếc, bao nhiêu tâm huyết cua Khổng Minh lần lượt bị anh em nhà Lưu Bị làm cho tiêu tán.
 Quan Công thua Kinh Châu, chạy ra Mạch Thành. Lưu Bị nướng 40 vạn quân Thục tại Thượng Đình, rút về thành Bạch Đế. Hai vị tướng tài ba một thời bị đại bại dưới tay một "đứa con nít" Lục Tốn ( chắc có bà con với tên tướng cướp Lục Dận sang đánh nước ta quá ).

 Mất Kinh Châu, Tây Thục cụt mất cánh tay trái. Bốn mươi vạn quân tinh nhuệ bị nướng cháy trong vòng lửa liên hoàn hơn 10 dặm làm cho nguyên khí của nước Thục tổn thương nặng nề.

 Từ đấy về sau mọi trọng trách dồn hết lên đôi vai thư sinh kia. Bắt được Mạnh Hoạch, đưa quân ra Kỳ Sơn 7 lần nhưng không thành công. Cuối cùng Khổng Minh đã ra đi khi ước nguyện vẫn chưa thành, Khổng Minh chết để đền nợ nước, chết vì gánh nặng giang san quá lớn.

 Tài trí của Khổng Minh được tô vẽ đậm nét qua những cuộc đấu trí căng thẳng nhưng cũng đầy vui nhộn. Từ Chu Du, Mạnh Hoạch, cho đến Tư Mã Ý.
 Khổng Minh hoả thiêu gò Bác Vọng, đấu khẩu bại cả quần hùng Đông Ngô, mượn tên quân Tào, mượn luôn cả gió Đông Nam của thiên nhiên, bắt chẹt Tào Tháo tại ngã Hoa Dung, chọc chết Chu Du đang độ tuổi sung sức, mắng chết Vương Lãng tại trận tiền, bảy lần bắt bảy lần tha Mạnh Hoạch, sử dụng kế không thành đuổi Tư Mã Ý, chế ra trâu máy ngựa gỗ,... tất cả những kỳ tích trên đã tạo nên một kỳ tài hãn thế. Nhưng hỡi ôi, tất cả cũng tại số trời. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Nếu ông trời không đổ cơn mưa tại hang Hồ Lô thì đâu có chuyện đất Thục bị sang bằng bởi quân nhà Tấn của Tư Mã Viêm (cháu Tư Mã Ý).

 Vì kết cấu truyện Tam Quốc Chí dùng để tô vẽ cho Gia Cát Lượng nên Khổng Minh nổi bật lên có phần lấn lướt cả nhân vật gian hùng Tào Tháo.

 Ở đây một khía cạnh cuộc đời của Khổng Minh được chú ý tới, đó là cuộc đấu trí giữa Khổng Minh và Tư Mã Ý ( sẽ được phân tích kỹ ở phần bàn về Tư Mã Ý sau này ), và cái chết của Gia Cát Vũ Hầu.

 Khổng Minh chết vì quá lao lực. Ông quản lý hầu hết mọi công việc, từ hình phạt 5 trượng trở lên ông đều phải xem xét. Như thế phải chăng đất Thục vốn nổi tiếng sản sinh ra lắm anh tài nay đã cạn kiệt trong thời gian Khổng Minh cầm quyền Thừa tướng. Hoặc giả ông chỉ lo nắm hết quyền hành, không chăm lo phát triển cho thế hệ kế tục sau.

 Không hẳn đã như vậy. Ông vẫn rất chăm lo cho những tài năng hậu bối. Từ những tướng tài cầm quân như Khương Duy, đến những đại thần cầm quyền to trong triều như Tưởng Uyển, Phí Vỹ, sau này đều là rường cột của nước nhà.

 Nhưng ông không dám giao hết việc cho họ vì một phần nào ông lo lắng họ sẽ không hoàn tất tốt công việc. Một Mã Tốc ông hết sức tin tưởng lại làm mất Nhai Đình, đẩy Khổng Minh vào thế cởi cọp đã làm ông chao đảo niềm tin. Và tất cả cũng vì tấm lòng tận tuỵ của ông đối với nước nhà.

 Nhưng có một điều ông sai lầm, đo là ông không giải quyết nỗi mối mâu thuẫn giữa các đại thần trong triều với nhau và nhất là ông không tìm cách đưa Lưu Thiện sống thực với cuộc sống của một vị vua oai hùng sắnh với cha của Vua la Tiên đế Lưu Bị. Sự sụp đổ của Thục Hán sau này là do lỗi rất lớn của vị vua hèn nhát Lưu Thiện.

 

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi kiai » Ba T9 21, 2004 1:57 am

Bạn Wasabi thân mến.
Tôi muốn hỏi bạn, mail yahoo có support tiếng Việt không ? Môi trường trang web này support tiếng Việt thì tại sao chúng ta cứ phải làm khổ nhau, phải không nào ?
Mà bạn ho17... đang post chữ có dấu cho anh em kia kìa. Cảm ơn ho17... nhiều nhé[good]

Re:Bình loạn Tam Quốc đi!!!

Viết bởi ho17641 » Ba T9 21, 2004 1:15 am


 Trung trinh đảm lược. Nhược điểm duy nhất là nóng nảy, ham rượu nên thường bị Lưu Bị chê dỡ. Từng được Quan Công ca tụng là có thể lấy đầu người từ trăm vạn cánh quân dễ như bỡn.

 Trí dũng song toàn:

 -  Trận Tương Dương, Trường Bản. Một tiếng hét giết chết tướng giặc, đẩy lui trăm vạn quân Tào.

 -  Thắng cả Khổng Minh và Triệu Tử Long khi đưa quân vào đánh chiếm Tây Xuyên. Tha hàng tướng Nghiêm Nhan, chiếm thành, đoạt đất không tốn cây cung, giọt máu.
 -  Đả bại Trương Cáp trong chiến dịch bình định Ba Thục.

 -