Giãi bày của 1 học sinh Đông Du không xứng đáng

Gửi bài trả lời

Mã xác nhận
Nhập vào đoạn mã xác nhận mà bạn thực sự nhìn thấy trong hình. Tất cả chữ cái đều được phân biệt với chữ số và không có số O.

Nếu bạn muốn đính kèm một hay nhiều tập tin trong bài viết, hãy sử dụng công cụ bên dưới.

Kích thước tệp tối đa cho mỗi tệp đính kèm: 1 MiB.

Xem toàn bộ Xem lại chủ đề: Giãi bày của 1 học sinh Đông Du không xứng đáng

Re:Giãi bày của 1 học sinh Đông Du không xứng đáng

Viết bởi 皇玉戦 » Ba T2 05, 2013 5:08 pm

Dear anh Tuấn Anh
Cám ơn anh đã viết một bài viết tuy không dài nhưng chứa đựng bao nhiêu cảm xúc.
Mặc dù em tiếp xúc với anh hơn được một năm nhưng qua những hoạt động của nhóm voiceteam do anh lập ra,hay việc anh nghỉ việc ở công ty Nhật ( vì một lí do nào đó) rồi về giúp việc cho Thầy...cũng đã đủ thấy lòng nhiệt tình, tâm huyết của anh đối với phong trào của Đông Du. Em không cần nói nhiều về vấn đề này thì những người từng tiếp xúc,làm việc với anh sẽ hiểu được điều đó.
Trong bài viết anh tự nhận mình là "1 DHS Đông Du không xứng đáng "thì em cũng không biết ở đây nhiều anh chị Sempai chưa có cơ hội về giúp Thầy hay những đứa Kohai như em chưa học được gì nhiều kiến thức ở trường, xã hội thì có còn dám nhận mình là DHS Đông Du hay không nữa. Em nghĩ tâm huyết đưa DHS sang Nhật du học của Thầy là sau này những DHS ấy có thể trở về giúp quê hương đất nước mà không có một sự đòi hỏi gì cả. Vì vậy việc một DHS mưu cầu 1 điều gì đó cho bản thân thì cũng không phải là sai miễn điều đó không trái lương tâm đạo đức. Trong số hơn 1200 DHS mà Thầy đã đưa sang Nhật,thì mỗi người mỗi tính cách,có người thành công cũng có người thất bại,nói chung không ai giống nhau cả ,vì vậy số người bây về giúp Thầy 1 tay mới chỉ đếm được trên đầu ngón tay cũng có thể là điều dễ hiểu. Nhiều anh chị Sempai hay cả bản thân em đi nữa nhiều khi muốn giúp Thầy,muốn trả ơn cho Thầy nhưng lực bất tòng tâm,không làm được gì.Vì vậy khiddowcj bài viết của anh mà bản thân cảm thấy thật hổ thẹn, bản thân còn không được như anh chứ chưa nói gì đến việc nhận mình là 1 DHS Đông Du.
Em cũng tin rằng việc "anh không còn tiếp tục làm việc ở trường Đông Du để đi mưu cầu 1 điều cho cá nhân" có chứa đựng trong đấy những dằn vặt,đau khổ mà có lẽ chỉ có bản thân anh mới biết. Và em cũng tin rằng Thầy cũng sẽ không những không trách anh mà còn mong anh sẽ có gắng phát triển hơn nữa,thành công hơn nữa. " Ai mà chẳng muốn những đứa con của minhg được bay xa, được thành công".
Em chúc anh sẽ có nhiều thành công hơn nữa trên còn đường mới của mình.Và cũng mong rằng anh vẫn còn giữ được nhiệt huyết và tấm lòng đối với Đông Du.
Gẹn sớm gặp anh vào một ngày nào đó.

Giãi bày của 1 học sinh Đông Du không xứng đáng

Viết bởi Nguyễn Tuấn Anh » Ba T2 05, 2013 4:33 am

Xin chào các sempai và kohai của Đông Du

Xin phép các sempai cho em tự xưng là mình trong bài viết này. Trong quyết định gần đây nhất của mình, đã có ảnh hường rất lớn đến Thầy và trường Đông Du nên tự thấy mình có trách nhiệm phải viết bài này, nên mong các sempai và kohai dù thấy dài dòng cũng xin đọc đến hết.
Mình là Tuấn Anh được Thầy và nhà trường cho đi du học Nhật Bản năm 2005. Có thể nói không nhờ có Thầy và nhà trường thì không có Tuấn Anh như ngày hôm nay. Và như nhiều sempai và kohai đã biết, từ tháng 5 năm 2012 đến nay mình còn được Thầy giúp đỡ rất nhiều cả về vật chất lẫn tinh thần, tạo mọi điều kiện và cho làm việc trong trường Đông Du. Thật sự được ở trong trường Đông Du, được ở gần Thầy mình được học hỏi và biết thêm rất nhiều. Và hơn tất cả mình càng thấy thấm những điều Thầy hay nói trong các buổi sinh hoạt với sinh viên. Thầy ăn cũng nghĩ đến sinh viên, thầy ngủ đến sinh viên, có những hôm ốm thầy cũng lên trường vì sinh viên ...

Bản thân mình cảm thấy thực sự có lỗi và hổ thẹn khi quyết định xa rời môi trường làm việc rất tốt này để đi mưu cầu 1 điều cho cá nhân
Bản thân mình không đủ tài và đức để phụ giúp công việc cho Thầy. Nhưng Thầy rất cần những con người có tâm. Mình không biết có tư cách nói ra điều này không nhưng mình thực sự mong mỏi các sempai, các kohai hãy về phụ giúp Thầy 1 tay.
Tâm sự thì rất nhiều nhưng khi ngồi viết ra thì lại rất ngẹn ngào không thể viết được. Có thể trong tương lai mình sẽ giãi bày tiếp … Tóm lại mình chỉ xin muốn nói đến các sempai và kohai :
1. Vì đi mưu cầu 1 điều cho cá nhân mà mình đã không còn tiếp tục làm việc ở trường Đông Du nữa và tập trung vào 1 công việc mới
2. Nếu được mình xin kêu gọi mọi người nếu có lòng hãy về giúp cho Thầy 1 tay, Thầy đã hơn 73 tuổi rồi …