Tết này con lại không về...

Gửi bài trả lời

Mã xác nhận
Nhập vào đoạn mã xác nhận mà bạn thực sự nhìn thấy trong hình. Tất cả chữ cái đều được phân biệt với chữ số và không có số O.

Nếu bạn muốn đính kèm một hay nhiều tập tin trong bài viết, hãy sử dụng công cụ bên dưới.

Kích thước tệp tối đa cho mỗi tệp đính kèm: 1 MiB.

Xem toàn bộ Xem lại chủ đề: Tết này con lại không về...

Tết này con lại không về...

Viết bởi talanghia » Sáu T2 04, 2005 10:11 am

Tết này con lại không về...
07:26' 04/02/2005 (GMT+7)  
(VietNamNet) - Những giọt nước mắt cứ chực trào khi mọi người nhắc đến Mẹ, Gia đình, Tết. Lúc được hỏi "bạn muốn gửi lời chúc gì tới mẹ", Hằng khóc oà lên. Các bạn nam cũng khó giấu ánh mắt rơm rớm nước khi kể về những cái Tết xa quê từng nếm trải.

Sài Gòn thì nóng, sao thấy lạnh thấu xương...

Khoản chi phí tàu xe quá cao khiến nhiều sinh viên (SV) không được sum họp cùng gia đình trong ngày Tết. Bùi Thu Hiền (SV trường Kinh tế TP.HCM, quê Nghệ An) tính toán: 300.000 đồng/1 lượt đi, còn thêm tiền ăn uống dọc đường. Mỗi lần về quê, chi phí lên đến 700.000 đồng. Cũng vì thế, đã 3 năm xa nhà, chưa một lần Hiền về quê.

Chị của Hiền, đã ra trường một năm, nhưng cũng chỉ một lần được về quê ăn Tết. Và năm nay, em trai, SV năm nhất trường CĐ Công nghiệp IV cũng ăn Tết cùng hai chị tại TP.HCM. Hiền bảo: "Ba chị em không về quê, có thể tiết kiệm được trên 2 triệu, đủ để đóng học phí cho học kỳ tới".

 
SV ở lại ăn Tết đang kể cho nhau nghe về kỷ niệm Tết quê mình.

Trong buổi Họp mặt dành cho SV đón Tết xa nhà do Trung tâm Hỗ trợ SV TP.HCM tổ chức, không khó để gặp những SV đã có 3,4 thậm chí 5 năm không một lần về quê.

Phước Thành (ĐH Công Nghiệp TP.HCM) đã 4 năm chưa được đón Tết cùng gia đình. Thành chia sẻ: "Những ngày cuối năm, em ít khi có mặt ở phòng trọ, thấy cảnh các bạn xếp vali về quê, em không chịu được. Nếu cho một điều ước, em chỉ ước được ôm chầm lấy mẹ để nói rằng "con rất nhớ mẹ". Cứ sau một cái Tết, em lại quyết tâm làm thêm, để dành tiền về quê, nhưng lại không được". Định hỏi tiếp vài câu, nhưng thấy Thành đã quệt vội giọt nước mắt, lại thôi.

Với Thanh Hằng (trường ĐH Kinh tế TP.HCM), hễ nghĩ đến "Giờ này ở nhà..." là nước mắt đã trào ra. Mấy hôm nay, Hằng sợ nhất là nghe các bạn trong phòng nhắc đến hai chữ "về quê". Mỗi lần có bạn chia tay về là mỗi lần Hằng lại tủi thân. "Lúc vào đây học, em không nghĩ đến chuyện phải ở lại đây ăn Tết. Không biết năm nay thế nào, giao thừa năm trước, em đã phải thốt lên 'một giao thừa kinh khủng nhất trong đời'.  Ai nói năm sau sẽ đỡ nhớ nhà hơn năm trước, riêng em, em thấy nỗi nhớ càng nhân lên gấp đôi".

Quốc Tuấn thì kể về nỗi nhớ nhà bằng một kỷ niệm của Tết trước. Sáng mồng một, em đi bộ đến nhà chị họ ở gần ký túc xá.

Đêm 30, sau khi kết thúc công việc, Tuấn đã lang thang ngoài đường phố để đón giao thừa một mình. Sài Gòn thật nóng, nhưng em lại có cảm giác lạnh đến thấu xương. Mất nửa tiếng mới đến được nhà chị họ. Đến nơi, cửa đóng im ỉm. Tự nhiên nước mắt rơi, có cảm giác như thế giới này đã quên sự tồn tại của mình. Lê từng bước mệt mỏi về KTX, vừa đói bụng, vừa tủi thân. Lúc đó em cứ nghĩ mình như một kẻ lang thang, không nhà cửa, không cha mẹ. Không thể diễn tả được nỗi buồn, cô đơn.

Những SV có "thâm niên" đón Tết xa nhà đã có nhiều kinh nghiệm nên phần đông đã kiếm được một công việc làm trong mấy ngày Tết hoặc làm cho đến tối 30, và sáng mồng 2,3,4 đi làm lại.

Nhưng với những bạn lần đầu tiên thì còn nhiều ngỡ ngàng. Nguyễn Văn Thực (Thanh Hoá)  thổ lộ: "Giờ này em nhớ nhà lắm rồi! Hôm nào cũng đếm xem còn bao nhiêu ngày nữa là Tết. Cả khu nhà trọ mấy chục phòng, giờ chỉ còn em và một bạn phòng bên cạnh. Giờ muốn về đến Thanh Hoá phải có ít nhất 400.000 đồng. Thôi, ở lại để bố mẹ bớt vất vả".

Cũng lần đầu đón Tết xa nhà như Thực, nhưng Huyền (quê Đồng Nai) lại may mắn hơn: "Quê em gần, nhưng mấy ngày Tết em phải đi múa ở Suối Tiên, nhớ nhà nhưng kiếm được trên trăm ngàn một ngày. Ráng làm mấy ngày Tết, để có tiền đóng học phí".
              (trích dẫn từ www.vnn.vn)
----------------------------------------
 
Bà con cô bác đọc xong thấy cảm giác thế nào.Tỉ lệ thấy buồn như con chuồn chuồn mồ côi,nhớ nhà đến chết lặng cả vài phút chắc là khá cao đấy nhỉ!
[cry]