NHỚ ĐÀ NẴNG

Gửi bài trả lời

Mã xác nhận
Nhập vào đoạn mã xác nhận mà bạn thực sự nhìn thấy trong hình. Tất cả chữ cái đều được phân biệt với chữ số và không có số O.

Nếu bạn muốn đính kèm một hay nhiều tập tin trong bài viết, hãy sử dụng công cụ bên dưới.

Kích thước tệp tối đa cho mỗi tệp đính kèm: 1 MiB.

Xem toàn bộ Xem lại chủ đề: NHỚ ĐÀ NẴNG

Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Ba T8 07, 2007 5:12 am

hi
Lion search trên google đấy...hai vợ chồng hiền lành chất phác nọ, có phải làm yumi cảm thấy ấm áp , thân thương hơn chứ. Hình như người Quảng Đà của tụi mình không thể dứt bỏ nét chân thật trên nét mặt của mình thì phải.

Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi yumi » Ba T8 07, 2007 1:07 am

Lion post mấy bài về Đà Nẵng hay quá! Thấy thương quá đi cái miền Trung nắng gió quê mình. Con người cứ âm thầm lam lũ, nhọc nhằn âu lo cứ lặng lẽ hằn lên những khuôn mặt sạm màu nắng gió, hằn lên những nếp nhăn thân thương. Miền Trung với những nụ cười hiền hoà chất phác,lời ăn tiếng nói thật thà trong từng âm điệu, nghe mà thương quá! Nhớ miền Trung...
Bức xúc chút, bà con thông cảm.
@Lion: cái bức ảnh đầu tiên ở đâu ra rứa hả Lion? Hai vợ chồng trong ảnh nhìn giống y chang vợ chồng dì Hai của yumi,( Trong ảnh chói nắng nhìn không rõ nên không chắc) nhưng mà hai người này thì ở Quế Sơn, xa  Đà Nẵng chút... ???Tò mò ghê, lỡ đâu... người quen mình cũng nên.

Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Hai T8 06, 2007 10:40 pm



Ta lớn khôn trong vòng tay của mẹ

Mang vào đời lòng hiền hậu của cha

Nhà ta  ở  bên dòng  sông uốn khúc

Nước  vỗ bờ lời mẹ ru thiết tha



Kể từ đó ta cùng con sông nhỏ

Kết tình thân  theo dòng nước lớn nhanh

Ta lặn ngụp  bơi ven bờ hạnh phúc

Dòng sông Hàn tắm mát tuổi ngây thơ



Mối tình đầu gởi trên cành phượng vĩ

Gió lao xao hoà điệu nhạc ve sầu

Trên ghế đá  ngồi nhìn chiếc lá rụng

Sóng dập dồn đưa chiếc lá về đâu



Đà Nẵng ơi ! dòng  sông Hàn diệu vợi

Tuổi học trò mơ mộng một dòng sông

Để mai này  tuổi đời  vừa đủ lớn

Sông đưa ta vào  biển rộng mênh mông

...................................................

Và từ đó giã từ con sông nhỏ

Xa quê hương  không  mong  một ngày  về

Ai đã từng làm học trò Đà Nẵng

Mơ một lần tắm lại nước sông xưa

Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Chủ nhật T8 05, 2007 7:41 pm


Một buổi chiều năm 2002, trên lầu nhà hàng Hana Kim Đình, nhìn về  cầu Sông Hàn, nhìn sang đường Bạch Đằng Đông. Thành phố đã lên đèn. Người và xe như những dòng chảy lung linh huyền ảo. Mặt sông lấp loáng sóng xôn xao. hình như Đà Nẵng ngày càng  đẹp và người Đà Nẵng cũng ngày càng trẻ, đẹp hơn.  

   Cây cầu Sông Hàn sắp tròn hai tuổi và nó đã đi vào đời thường, trở thành  một phần cuộc sống của người Đà Nẵng. Có ai đó nói với tôi một ý nghĩ kỳ la. Ước chi một buổi sáng, một người có phép lạ đứng ở đầu cầu hô lớn "khắc xuất, khắc xuất”. Thế là cây cầu biến mất, người Đà Nẵng táo tác, oán trách, giận dữ.  Cuộc sống có nhiều đảo lộn. 12 giờ sau, cũng ở vị trí cũ, người ấy hô to “khắc nhập, khắc nhập", cây cầu bỗng trở về nguyên vẹn, lộng lẫy ánh đèn. Người xe tấp nập đổ về hồ hởi, tấp nập như ngày  nào chen chúc nhau dự lễ khánh thành.  

  Tôi biết anh muốn nhắn nhủ, khi cây cầu đã đi vào cuộc sống đời thường xin chớ xem thường, càng phải yêu thương, gắn bó với nó. Xin anh yên tâm. Người Đà Nẵng dù là những bậc cao niên sáng sớm đi bộ qua cầu, thở không khí trong lành để dưỡng sinh, là một đôi vợ chồng mới cưới đến đây chụp hình, là những bác xích lô nhọc nhằn đạp chiếc xe cũ kỹ chở đầy rau , ai chẳng thấy dưới chân mình bao kỷ niệm, bao gợi nhớ. Đây là cây cầu của mình, của thành phố mình.  

  Cho đến hôm nay, Bạch Đằng Đông vẫn còn những xóm nghèo, nhà không đáng gọi là nhà, đường không đáng gọi là đường, lọt giữa những con đường mới, những dãy nhà mới và khi có những trận mưa lớn, nước lại dồn về đây, như làm tệ hại hơn sự cách biệt.  Nhiều bà con bao đời bám những đám ruộng rau muống, những vạt hành ngò mà sống; những người với nghề bán cá, con thuyền nhỏ cột dưới những chân nhà chồ khẳng khiu bươn chải tối ngày, nay chuyển về sống trong những ngôi nhà mới, ngày trước nằm mơ cũng không thấy vậy mà lòng họ vẫn nặng trĩu bao lo toan cuộc sống.  

  Tìm một chỗ đứng có một góc đẹp để chụp cầu Sông Hàn, nhà nghệ sĩ nhiếp ảnh mong có nhiều vườn thật nhiều hoa và nhiều hàng cây thật cao, thật  xanh trên con đường Bạch Đằng Đông nay đã có tên mới Trần Hưng Đạo. Giờ đây, đứng ở bên Tây sông Hàn, ngó qua bên Đông sông Hàn, hẳn là phố xá còn khang trang hơn câu hát cách đây 100 năm. Có người nói, ở bạch Đằng Đông có xây dựng mà không có kiến trúc. Và các kiến trúc sư thì tiếc đứt ruột vì con đường đẹp thế lại chỉ có những nhà ống liền kề, không có những chung cư cao tầng hiện đại làm điểm nhấn, không có những biệt thự thấp thoáng trong các vườn cây. Biết làm thế nào ? Ðà Nẵng chỉ có một nền kinh tế quy mô nhỏ, thu nhập bình quân đầu người mới là 550 đôla/năm.

  Đã hai năm rồi, vậy mà nhiều người Đà Nẵng vẫn còn ham thích đứng trên đường Bạch Đằng nhìn ngắm cầu Sông Hàn và đường phố mới bên kia sông. Có người con của Đà Nẵng về thăm quê thuê một phòng ở khách sạn Bạch Đằng nhìn ra phía sông, để đồng hồ báo thức dậy đúng lúc cầu quay. Nhìn ra sông Hàn, nhìn cây cầu, nhìn con đường Trần Hưng Đạo, người Đà Nẵng như soi vào gương thấy mình, diện mạo và cuộc sống thành phố.  

  Mai đây, người Đà Nẵng sẽ đứng trên đỉnh Hải Vân say đắm nhìn con đường vòng cung tuyệt mỹ ôm lấy Vũng Thùng , con đường ven biển ấy là dải ban công kỳ diệu của ngôi nhà - thành phố nhìn ra biển. Từ cửa hầm Hải Vân một con đường cao tốc vươn dài qua các khu công nghiệp, các nhà máy.  

  Mai đây , người Đà Nẵng sẽ đứng trên Sơn Trà thưởng ngoạn con đường  ven biển chạy dài từ Bãi Bụt đến Non Nước, Cửa Đại và đến tận Chu Lai, Dung Quất. Những khu du lịch ven biển, những rừng dương xanh ngát ven biển nhất định sẽ đẩy lùi xa hơn nữa cảnh những  người mẹ còng lưng gánh  nước tưới khoai trên các nổng cát và cuộc đời tối ngày chỉ khoai với củ.  

  Năm nay, kỷ niệm 560 năm ngày sinh Lê Thánh Tông - vị vua anh hùng và tài ba bậc nhất, người đã đặt tên Quảng Nam cho mảnh đất này 530 năm trước đây, trên một chiến thuyền đậu tại vịnh Đà Nẵng, ông đã làm những câu thơ :  

    Tam cảnh dạ tĩnh Đồng long nguyệt .  

      Ngũ cổ phong thanh Lộ hạt thuyền  

      (Trăng Đồng long ba canh  

      đêm tĩnhThuyền Lộ hạt năm giống gió thanh)'  

  Đà Nẵng hôm nay, không chỉ có ánh trăng yên tĩnh soi trên sóng nước với những con thuyền đậu bến Hàn, mà tưng bừng lung linh ánh đèn, hối hả tấp nập người và xe..  

 Xin cảm ơn vị anh quân giữa cuộc chinh chiến năm xưa đã viết nên những câu thơ thư thái yên ả về Đà Nẵng cho muôn đời sau, để chúng ta lớp cháu con từ biển trời đó, sông núi đó có quyết tâm lớn, mơ ước lớn làm nên những đổi thay  của Đà Nẵng hôm nay và ngày mai.  

                                                                              N.Đ.A  (Ðà Nẵng)

Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Chủ nhật T8 05, 2007 7:10 pm

Tàu neo cửa biển  mờ sương nhạt  
 Vách đá cheo leo  dựa lưng  đồi  
 Sóng xô trắng xoá  khung trời mộng  
 Giá  buốt  hoàng  hôn mưa rơi rơi    

 

 Chơi vơi  mái ngói  hồn cô quạnh    
 Làn khói  nhà ai ôm dáng sầu  
 Tiên Sa  hiu hắt  mùa đông lạnh  
 Bải biển triều dâng  cát đổi màu  

 

 Bên này khắc khoải nhớ  bên kia  
 Đà  Nẵng  buồn  theo gió heo may  
 Hàn giang nước chảy tuông  ra  biển  
 Quê hương cay đắng  lệ  vơi đầy    

 

 Tàu đi  nhấp nhô theo chân sóng    
 Kiếp lưu vong  lỡ dỡ  một đời  
 Ngày nao  đau xót niềm ly biệt  
 Cầm chắc trong tay vĩnh biệt rồi  

 

 Có những con người nhiều cãm thông  
 Con tim một  nhịp rất ấm  nồng  
 Đất trời quê mẹ xây dưng lại  
 Ta sẽ về thăm cả núi sông    

 

 Tiên Sa   cửa biển  tàu nằm ngũ  
 Thở khói vu vơ  đầy ân tình  
 Bước phiêu lưu một lần gát lại  
 Hoa nở  trong mùa Đông lãng du      

Tôn Thất Phú Sĩ


Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Chủ nhật T8 05, 2007 6:46 pm


Tôi ở miền Ðông  xa phố xá

Mùa giêng hai bão tuyết ngập tràn

Ðàn vịt sợ mùa đã bỏ về Nam

Tôi còn lại những ngày lạnh giá

Mong ngóng đàn chim miệt mài đất lạ

Tôi hay nhìn về một phía xa xăm

Bỗng ước vô cùng làm một cánh chim

Bay trở lại một phương trời cố xứ

 

Hãy kiếm giùm tôi ngôi nhà xưa cũ

Tìm giùm tôi người con gái tôi yêu

Tìm giùm tôi màu áo lụa xa xôi

Ngôi trường cũ của một thời đưa đón

Chim ơi chim ơi, làm ơn chim hót

Cho hàng cây, xào xạt lá hồi sinh

Cho phố hồng, phố đỏ chuyển mình

Cho Ðà Nẵng thôi nỗi buồn thương khó

Cho thành phố của một thời hạ đỏ

Ngày trở về tôi xuống phố theo em

Khi thẹn thùng, em cắn sợi mây mềm

Khi bối rối, áo bay tà vạt trước…

Như những ngày tôi chờ em đến lớp

Chờ em hoài, chờ cả sớm chiều trưa

Chờ em cả đời, sợi nắng sợi mưa

Sợi hạnh phúc của vuông trời dưới phố

Tôi cũng biết. Trời nơi nào - cũng thế

Sông nơi nào, cũng nước rút nước dâng

Phố ở đâu cũng vẫn phố vẫn phường

Sao Ðà Nẵng chiếm tâm hồn tôi quá đổi

Thành phố ấy có biển rừng sông núi

Mây Sơn Chà trắng bãi cát Tiên Sa

Có em lên đồi lộng gió Nam Ô

Nghe lại tiếng vỗ về của gió

Em có nhặt những lá vàng đã úa

Không còn tôi, lệ em chẳng ai lau

Em có nhìn lên một Hải Vân Quan

Tội nghiệp lắm cho những người xa cách

 

Thành phố ấy, cõi lòng thơm mì Quảng

Rãi cho đều. Ðậu phụng với rau xanh

Em giải giùm tôi: mì sợi vàng hanh

Hay Ðà Nẵng lòng người đầy ngập nắng?

Thành phố ấy, chiều sông Hàn gió lộng

Hàng kiềng kiềng già quá, rũ bờ xa

Lịch sử nào như thể hôm qua

Cơn tang hải còn buồn trang sách cổ

Phát đạn ngày xưa, tàu tây đổ bộ

Phát đạn hôm nào cả nước bỏ đi

 

Tôi ở miền Ðông xa phố xá

Ðàn chim thiên di đã thấy trở về

Giữa bầu trời mây trắng lê thê

Chim rộn rã gọi mừng trên quê cũ

Hạnh phúc cho chim, trời không chế độ

Không biên thùy, không chủ nghĩa phân tranh

Với chim là, những ngọn cỏ màu xanh

Và bát ngát một khung trời nắng ấm

Chim vui nhé, mang gì từ xa thẩm

Có mang giùm tôi một chút Việt Nam

Những nỗi buồn giấu kín trong ngăn

Người em gái tôi yêu thời tuổi trẻ

Cảm tạ em, cả một đời gian khổ

Nhưng con tim thì bát ngát bao dung

Ðà Nẵng tuyệt vời, Ðà Nẵng trăm năm

Tôi xin đặt vào một nơi trên tất cả…

Trần Hoài Thư

Re:NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Sáu T8 03, 2007 8:00 pm

Đà Nẵng của tôi

Đi xa mới thấy nhớ
Những buổi chiều ngày xưa
Cơn gió và tia Nắng
Phủ ngập những con đường
----------------------------
Bờ biển êm đềm sóng
Thuyền căng gió khơi xa
Buâng khuâng tim khe khẽ
Nhớ lắm ôi thân thương.

NHỚ ĐÀ NẴNG

Viết bởi LION » Sáu T8 03, 2007 7:59 pm


Từ Ngũ Hành Sơn ta nhìn về Đànẵng
Phố xá như là phố xá trân châu
Bờ biển Mỹ Khê bóng dáng ai não nề
Bãi cát Thanh Bình ai tìm dấu chân qua

Từ Viễn xứ xa ta mơ về Đànẵng
Nhớ nước sông Hàn cuồn cuộn phù sa
Về Hội An xưa ai chờ ai Cửa Đại
Thạch Thang ơi !!! Ta nhớ từng tên người

Nhớ...nhớ ngày xưa, nhớ tuổi học trò
Nhớ...hàng me xanh nhớ cây phượng vĩ
Nhớ...nhớ ánh trăng cười, nhớ một người
Nhớ...Mẹ, nhớ quê...

Nầy thành phố xưa ôi ! Mang tên Đànẵng
Nhớ bến Thanh Bồ, chợt nhớ Thanh Khê
Giờ tìm lại nhau mái tóc nâu ngả màu
Mai có ai về nhắn tìm cố nhân quê

Bạn bè nay đâu ai nhớ về Đànẵng
Nhớ núi Sơn Trà, nhớ đoàn tàu đi xa
Bờ biển Nam Ô ôi ! tình xưa nghĩa nặng
Người xưa ơi ! ta nhớ người muôn đời...